Thầy nói, con người thường rất tất bật với cơm, áo, gạo, tiền, với những tranh giành hơn thua vì danh, vì lợi nhằm thoả mãn cho những dục vọng, ham muốn. Vì vậy mà vui buồn, hiềm khích cũng nảy sinh. Những thứ này chưa bao giờ mang lại sự thanh thản, bình yên nhưng ta vẫn phải cố gắng vì nó. Sau mọi cố gắng, nỗ lực tìm kiếm những vọng tưởng, chung quy ta vẫn là con người. Do không dừng lại ở sự thoả mãn các giác quan nên cuối cùng cũng phải đi tìm những giá trị đích thực - tìm kiếm sự bình an, thảnh thơi, an nhàn trong từng giây phút của đời, mong có một đời sống không bị ràng buộc, không bị quật ngã, không bị nhấn chìm bởi ngoại cảnh, bởi các đối tượng hấp dẫn xung quanh. Thiền Lão Thiền sư hẳn đã dạy: Đản tri kim nhật nguyệt, thuỳ thức cựu xuân thu - ta chỉ nên sống trọn vẹn và trân trọng từng giây từng phút ở hiện tại, bây giờ và ở đây, đừng tìm về quá khứ và cũng đừng mong tưởng đến tương lai. Không nghĩ tới quá khứ vị lai thì tâm không động, tâm không động thì chính ta mới tận hưởng được tiếng chim hót, suối chảy, tiếng lá cây đưa xào xạc và những âm thanh tuyệt diệu của thiên nhiên: “Thức dậy hôm nay em thấy trời xanh. Chắp tay em cảm ơn đời màu nhiệm. Cho em hai mươi bốn giờ tinh khôi. Cho em bầu trời bao la. Mặt trời lên cao. Rừng cây ý thức. Mặt trời lên cao. Rừng cây vươn nắng chan hoà”. (TS. Nhất Hạnh)
Chắp tay, em thầm cảm ơn đời màu nhiệm đã cho em hai mươi bốn giờ tinh khôi, cho em bầu trời bao la. Em cảm thấy vô vàn hạnh phúc vì em đã được tiếp tục cuộc sống mà những ngày tháng sau này em sẽ chủ động hơn trong cuộc đời của mình, được sống trong sự tỉnh thức nhiều hơn, có lẽ em đã buông bớt những mong cầu hay dừng lại những cuộc đối đáp, tranh chấp hơn thua, đúng sai phải quấy, em chỉ muốn dừng lại, nuôi dưỡng tâm hồn của em, ban tặng cho em những giá trị mà em đáng được thừa hưởng. Tạ ơn đời mầu nhiệm đã gửi tặng cho em những duyên lành, những điều kiện may mắn của hạnh phúc nhưng bên cạnh đó cũng nhắc nhở em bằng những điều trái ngang, những nỗi bất công, những điều bất như ý, những nỗi khổ niềm đau. Thế nhưng, sau mỗi lần như thế, em đã thực tập việc đón nhận tất cả, đón nhận những gì mà đất trời, vũ trụ bao la, rộng lớn mang tới để rồi em biết sử dụng những nhân duyên đó như thế nào để nâng cuộc đời em lên một trang sách mới.
Chúng ta chỉ đau khổ khi ta cho phép tâm ta trôi về và kết nối với quá khứ, nhưng quá khứ sẽ không làm ta khổ đau được khi ta biết cắm chặt rễ vào hiện tại. Ta hãy sống như những rừng cây luôn mở rộng tán lá xanh um đón nhận những năng lượng an bình từ đất trời, lắng nghe tiếng vui cười của mọi người xung quanh, ngửi những mùi thơm từ hương đồng gió nội, ta là một thực tại màu nhiệm, ta hãy buông mọi bản ngã kiêu căng của chính bản thân mình, tan chảy hoà quyện cùng vũ trụ bao la rộng lớn.
Thuý trúc hoàng hoa phi ngoại cảnh
Bạch vân minh nguyệt lộ toàn chân
Thấy trúc biếc, thấy hoa vàng, thấy trăng trong, mây bạc mà tâm ta không khởi niệm phân biệt đẹp xấu khen chê đó là chân. Thật ra những ngoại cảnh này nó không tự là chân hay vọng, chân vọng hay không là do tâm người. Nếu tâm thanh tịnh sáng suốt thì thấy cái gì cũng chân thật. Nếu tâm khởi niệm loạn động thì ta thấy cái gì cũng biến thiên chuyển hoá. Vì thế, ta hãy sống hết lòng với hiện tại, sống bằng cả tấm chân tình thì khi ấy nhìn vào bất kỳ hiện tượng nào ta cũng thấy được cái tĩnh tại của chúng, rõ được bản thể chân như.
Thầy cũng mượn bài thơ Cáo tật thị chúng của Mãn Giác Thiền sư để miêu tả về một thực tại bằng một hình ảnh hết sức giản đơn và sinh động:
Xuân khứ bách hoa lạc
Xuân đáo bách hoa khai
Sư trục nhãn tiền quá
Lão tùng đầu thượng lai
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai
Xuân đi hoa rụng, xuân đến hoa khai. Thuận theo dòng trôi chảy của thời gian thì vạn vật trên vũ trụ cũng có sự chuyển biến đổi dời. Con người chúng ta cũng vậy cũng sanh ra rồi lớn lên đó là tăng trưởng nhưng thoáng chốc đã đầu bạc, da nhăn, già chết, chỉ có bản tâm thanh tịnh như sen nở trên đá là luôn thường hằng không bao giờ biến hoại. Bởi nếu tự tánh được toả sáng thì khổ não hoá không. Hiểu sâu được như vậy thì khi đối diện với những giây phút ở thực tại chúng ta sẽ luôn được an vui, sẽ luôn được tưới mát bằng suối nguồn của hạnh phúc ngay chính cuộc đời này và mãi mãi về sau.
Cuối pháp thoại, Thầy dành để chia sẻ, giải đáp những thắc mắc của các hành giả. Mỗi câu trả lời của Thầy như chứa đựng trọn vẹn những tình cảm và kinh nghiệm quý báu mà Thầy đã trải qua trong đời sống tu tập của bản thân khiến cho đại chúng ai ai cũng hoan hỷ.
Trước đó, tối 12/1/2019, Khoá tu Có mặt cho nhau lần thứ 29 được diễn ra với sự tham dự khoảng gần 60 bạn trẻ về dự. Điều thú vị là số lượng hành giả không đông nhưng các bạn đến từ rất nhiều tỉnh thành trên khắp 3 miền: Hà Nội, Bình Định, Bình Dương, Tây Ninh, Vĩnh Long, Cần Thơ, Đồng Tháp ... Do khoá tu diễn ra trùng với thời gian của buổi lễ Puja – Tịnh hoá nghiệp và cầu trường thọ của Tăng đoàn Phật giáo Ấn Độ nên các bạn Thiền sinh đã được ngồi lại cùng nhau đầy thân mật và ấm cúng trên sân thượng khách đường Thảnh Thơi dưới sự hướng dẫn thiền tập và chia sẻ giáo pháp của Thầy Quảng Thức đến với các bạn.
Sáng hôm sau,các bạn được thực tập thiền toạ và ba cái lạy trước khi cùng hành giả “Sống tỉnh thức” ăn sáng và thiền hành.
Tin: Ngọc Ánh, Ảnh: Trung Lưu
Một số hình ảnh ghi nhận được trong khóa tu:
Tin Tức Liên Quan
- Pháp thoại chiều khóa tu Sống Tỉnh Thức lần thứ 33 (17/12/2018 6:07)
- Khóa tu Sống Tỉnh Thức lần thứ 33 tại tu viện Khánh An (17/12/2018 3:45)
- “Chén trà tri ân” trong khóa tu Sống Tỉnh Thức lần thứ 32 (19/11/2018 5:37)
- Khóa tu “Sống Tỉnh Thức lần thứ 32” tại tu viện Khánh An (19/11/2018 5:18)
- Giờ Tham Vấn Khoá Tu Sống Tỉnh Thức 31 (22/10/2018 2:46)
- Pháp Thoại “Hạnh Nguyện Ân Tình” Trong Khoá Tu Sống Tỉnh Thức 31. (21/10/2018 10:26)
- Khóa tu “Sống Tỉnh Thức” lần thứ 30 với pháp thoại: “Làm chủ hay làm khách” (24/09/2018 1:39)
- Pháp Thoại “Rong Chơi Trong Cõi Trịnh” Trong Khoá Tu Sống Tỉnh Thức 29. (20/08/2018 2:17)
- Giờ Tham Vấn Trong Khoá Tu “Sống Tỉnh Thức 28” (23/07/2018 4:21)
- Giờ Vấn Đáp Trong Khoá Tu “Sống Tỉnh Thức”. (26/06/2018 2:21)