Dù
gần mẹ ngần ấy năm rồi nhưng chưa bao giờ con nói "Con yêu mẹ".
Bức thư hôm nay con gửi đến mẹ bằng tất cả tình thương con dành cho mẹ.
Mẹ Yêu! Mẹ là người mang đến cho con cuộc sống tốt đẹp này. Nhưng mười sáu năm trôi qua, con chỉ làm mẹ buồn phiền, thậm chí làm mẹ giận nhưng rồi tấm lòng bao dung của mẹ vẫn tha thứ cho con, vẫn ôm lấy con vẫn thương con như ngày nào. Tình cảm của mẹ dành cho con là một thứ tình cảm hết sức thiêng liêng mãnh liệt. Dù con mắc phải hết sai lầm này đến sai lầm khác, mẹ vẫn giang tay đón con về, vẫn luôn là người an ủi, động viên, hướng con về với con đường đúng tàu mẹ đã nắm lấy tay con, dắt con đi từ những bước đi đầu đời.
Mẹ là người vĩ đại nhất đối với con, là người thức
trắng khi con bệnh. Vì vất vả lo cho cuộc sống hàng ngày mà lưng mẹ đã bắt đầu
còm, mắt Mẹ cũng mờ qua thời gian.
Nhưng đôi lúc con lại cảm thấy mình rất vô tâm với mẹ,
thậm chí còn có lúc rất vô tình nữa. Những lúc mẹ la mắng trách hờn con còn
nghĩ mẹ không thương con nữa rồi. Suốt thời gian qua con chỉ mặc nhiên đón
nhận sự thương yêu che chở chăm sóc từ mẹ mà chưa lần nào con giúp mẹ một
việc gì thật có nghĩa. Con biết từ nhỏ con đã là niềm tự hào của mẹ .Con hoàn
toàn có thể cảm nhận được qua từng ánh mắt Mẹ nhìn con. Bao nhiêu lần mẹ mất ăn
mất ngủ vì lo cho tương lai lâu dài sau này của con.
Nhưng mẹ à! Mẹ yên tâm đi rồi con gái của mẹ sẽ làm
được nhiều điều tốt để báo hiếu mẹ, con sẽ đứng vững trên bước đường
đời sắp tới. Thời gian qua mẹ đã che chở những khó khăn trước mắt cho con tạo
cho con sống trong một thế giới màu hồng, toàn là yên vui với hạnh phúc. Tuy
nhiên con biết được rằng quãng đường sau này con bước sẽ không còn bằng phẳng
như trước nữa mà con sẽ phải đối mặt với những chông gai khó khăn thử thách,
con phải tự mình giải quyết lấy sẽ không còn những ngày tháng để mẹ giải quyết
cho nữa. Bây giờ con sẽ tập sống tự lập dần, xa dần sự bảo bọc, che chở của mẹ
để Mẹ bớt lo âu, để con đủ lớn để biết được rõ tương lai mình đi.
Xin mẹ đừng quá lo lắng cho con. Mẹ luôn thương con sợ
con vất vả còn con thì thản nhiên cho đó là việc bình thường của mẹ .Đôi lúc
thản nhiên đến mức vô tâm không nghĩ đến mẹ.
Con không dám hứa điều gì với mẹ vì con sợ bản thân
con không làm được sẽ trở thành kẻ nói dối, kẻ thất bại. Cảm ơn mẹ vì mẹ đã là
mẹ của con. Và con xin lỗi mẹ vì những muộn phiền những lầm lỗi do con gây ra
cho mẹ. Sâu trong trái tim con vẫn muốn nói với mẹ rằng :"Con yêu mẹ"
thật tâm con rất yêu mẹ.
Con gái của mẹ Nguyễn Thị Thúy Vân (Gia đình Hoa Hoàng
Yến khoá tu Hoa Phượng Đỏ)
Tin Tức Liên Quan
- Những cánh thư sau khoá tu Hoa Phượng Đỏ ( 1/08/2019 5:46)
- Vu Lan Về Con Nhớ ! (31/07/2019 11:47)
- Vắng mẹ ! (30/07/2019 3:01)
- Bát canh rau (23/07/2019 6:15)
- Mùa Thương ( 6/07/2019 6:41)
- Gửi em trong tôi (22/06/2019 9:01)
- Lời khuyên của Đức Phật vào đề Văn chuyên lớp 10 Đại học Sư phạm TP HCM ( 7/06/2019 3:42)
- Trong veo cơn mưa đầu hạ ( 4/06/2019 2:19)
- Tháng tư về . . . lòng con nhớ Phật! ( 8/05/2019 3:08)
- Tiếc nuối một thời (13/04/2019 4:57)