Con Đã Về!

17/11/2020 1:28

Chốn Tổ Từ Hiếu con đã về!

Mỗi bước chân đi vào tịnh độ

Mỗi cái nhìn toả chiếu thảnh thơi.








Duyên lành con lại trở về Tổ Đình trong đợt thiện nguyện cùng phái đoàn, những bước chân

an lạc thảnh thơi từ ngoài cổng đi vào khuôn viên Chùa Tổ làm cho con cảm động hạnh phúc

tròn đầy. Con đường này đã lưu dấu những bước chân an lạc của các bậc Tổ Sư, bước chân

tỉnh thức của các bậc cao tăng đương thời, con đường mà Sư Ông đã qua không biết bao

nhiêu lần. Sáng nay con đường ấy lại nở nụ cười tinh khôi chào đón ngày mới bằng những

bước chân thiền của phái đoàn. Con đã về, con đã tới thật rồi. Về với bản thể chân như, tới

với quê hương tịnh độ, bao năng lượng yêu thương như dang tay ôm ấp con vào lòng để

cho tâm hồn bé thơ đang hé nụ cười hạnh phúc.




Dạo quanh Chùa Tổ con nhìn thấy có những cái mới nhưng vẫn giữ được nét đẹp cổ kính uy

nghiêm đặc trưng xứ thần kinh. Một lần nữa con lại trở về nhìn bao ánh mắt từ hoà bao

dung độ lượng của Quý Tôn Đức chốn tổ. Những cách trở về địa lý, môi trường, những bất

an do thiên tai bão lũ… cũng không thể ngăn cản được năng lượng hiểu biết thương yêu mà

mọi người nhìn cho nhau. Bao câu chuyện trong đầu bắt đầu khởi lên sâu chuỗi lại không

gian này, chỗ ngồi kia mà chúng con đã được nghe Sư Ông kể trong những bài pháp thoại

hay những tác phẩm của Người.



Lắng nghe những câu chuyện mà Quý Tôn Đức phái đoàn cùng Quý Tôn Đức Tổ Đình sao mà thiêng liêng, đong đầy tình linh sơn cốt nhục như thế. Mỗi người mỗi hạnh nguyện không

giống nhau nhưng đều mang tuệ giác của Đức Thế Tôn đi vào cuộc đời phụng sự nhân sinh,

tu tập giải thoát thì tình huynh đệ đó đẹp biết dường nào. Trong con có niềm xúc động biết

ơn lớn khi được nghe Thầy của mình nói được trở về đây như đang trở về tiếp xúc năng

lượng của các bậc tiền bối, tiếp xúc với Sư Ông người mà chúng con dành cả một niềm tôn

kính biết ơn.






Được nhìn đảnh lễ Sư Ông là cả một niềm hạnh phúc lớn đối với chúng con, Sư Ông đang có

mặt cho bốn chúng, đang nằm đó nhưng cho con một bài học lớn mà tất cả chúng con phải

thực tập cho sâu sắc, thấy cho rõ ràng:


Tập nhìn Sư Ông bằng vô tướng

Không buồn không luỵ không vấn vương

Pháp xưa lưu chuyển trong tâm thức

An nhiên tự tại khắp muôn phương.

Đường xưa mây trắng thong dong bước

Trái tim của Bụt lặng chiếu soi

Thiết lập tịnh độ trong hơi thở

Nẻo về Thiền học ý thảnh thơi.

Đã có đường đi con không sợ

Quay về an trú thấy Sư Ông

Không diệt không sinh đừng sợ hãi

Gieo trồng hạnh phúc ngộ pháp Không.

Đến đi tự tại như huyễn mộng

Ra vào sáu cõi tợ hư không

Việc trước đã quên sau chẳng nhớ

Như người vô sự dạo cửa Không.


Trong bài kinh “Hải Đảo Tự Thân” Phật đã dạy chúng ta không được nương vào một ai khác,

hãy nương vào chính mình, tự mình làm hải đảo cho mình, tự thắp sáng ngọn đuốc lên mà

đi. Đến một lúc nào đó nhưng người thân yêu, trân quý hôm nay cũng rời xa ta mãi mãi nên

tự nhắn với mình hãy tiếp nối được những gì mầu nhiệm tươi đẹp nhất đối với các bậc Thầy

mà mình có duyên học hỏi gắng bó.


Hãy là hạt giống của hiểu thương

Gieo trồng trên đất mẹ thanh lương

Nở hoa tuệ giác trong vườn ngộ

Thong dong nhẹ bước vạn nẻo đường.


Quay về an trú trong hiện pháp để nhìn rõ các pháp, sống trong hiện tại để xây dựng tương

lai, thực tập vững chãi thảnh thơi, ngồi cho yên để bắt đầu thấy rõ cội nguồn, vun bồi gốc rễ để tiếp tục mang năng lượng hoa trái bình an hiến tặng cho mọi người.


Quảng Thức



Tin Tức Liên Quan