Người
đã "chuyển hoá", vào sợi nắng vàng,
Người đã "chuyển
hoá", vào vạt mây trôi,
Để cho thế nhân, bầu
trời hạnh phúc,
Để cho chúng con, hơi
thở nhẹ nhàng!
Âm vang lời Người còn
đó,
Hiểu - Thương - mặt
trời rạng tỏ,
Chánh niệm ngay phút
giây này,
Nâng niu hạnh phúc
tròn đầy!
...
Bước chân non khờ tập
tễnh,
Hơi thở yếu ớt tìm về,
Niệm niệm, cơn tỉnh,
cơn mê,
Vắng Người thêm phần
khập khễnh...
Dặn lòng,
Người phải đâu chỉ là
thân tứ đại,
Tình thương kia vẫn
bao phủ bầu trời,
Ánh mắt kia đã hoà vào
ánh sáng,
Trái tim Người đang
thắp lửa muôn nơi.
Lời của Người vẫn in
đậm nét son,
Chiếc áo nâu vẫn nhuộm
hàng Tăng chúng,
Người đã đi nhưng bao
giờ từng đến,
Hành hạnh Người -
Người đã đến trong con!
Tâm thành kính tiễn Sư
Ông!
PT. Nguyễn Thị Cát
Anh
Tin Tức Liên Quan
- Loanh Quanh Một Kiếp Trò Chơi Trốn Tìm! (30/12/2021 2:54)
- Như Nó Đang Là (24/12/2021 6:41)
- Đẳng cấp nào cho nhau ( 2/11/2021 11:26)
- Dấu Mây (15/10/2021 5:58)
- Thương quá Sài Gòn (13/10/2021 12:27)
- Hãy Nhớ . . . (12/10/2021 9:38)
- Tiếng hát kia đã hun hút tận trời cao (12/10/2021 9:38)
- Lối quê xưa ( 7/10/2021 1:53)
- NHẸ GÓT TÂY PHƯƠNG ( 3/10/2021 2:17)
- LÒNG TỪ TOẢ SÁNG ( 3/10/2021 2:16)